Bài viết
Trang chủ » Chuyện » Nhật ký Huế - 2021 » Ngày 6 – Từ Cà Phê Chiều nhìn Tứ Phương Vô Sự

Ngày 6 – Từ Cà Phê Chiều nhìn Tứ Phương Vô Sự

Huế, ngày 16 tháng 7 năm 2021

Tôi ngồi trong quán Cà Phê Chiều, phía sau Đại Nội, hàng lan can tầng hai nhìn thẳng sang lầu Tứ Phương Vô Sự, cái tên mang nghĩa bình yên bốn phía, cái tên mà tôi cứ thích đọc lên bởi tiếng vui tai của nó. Mái ngói thấp, lại thêm bóng cây bàng lớn xoà trước quán, làm hàng hiên đã vắng sáng lại càng tối tăm và trầm mặc hơn. Loa quán vang tiếng nhạc Trịnh, một bài nhạc quen nhưng như tất cả những bài nhạc của Trịnh Công Sơn mà tôi biết, bài nào cũng quen mà tôi chẳng thể nhớ tên.

“Trời còn làm mây, mây trôi lang thang,
Sợi tóc em bồng,
Trôi nhanh trôi nhanh, như dòng nước buồn,
Ngày Chủ Nhật buồn, còn ai, còn ai?
Ðóa hoa hồng, vùi quên trong tay,
Ôi đường phố dài, lời ru miệt mài.
Ngàn năm, ngàn năm,
Ru em giận hờn, ru em giận hờn”

Giá kể nếu tiếng xe dưới đường bớt bận rộn thì tôi sẽ được thưởng thức những khúc nhạc này rõ ràng hơn, nhưng tránh sao được điều ấy giữa giờ phố phường đông đúc người lại qua. Bao người đang hối hả trở về nhà sau một ngày mệt nhoài, chỉ có tôi, kẻ sống gá nơi thành phố này là đủ thảnh thơi ngồi đây. Mà không, không phải mình tôi. Đầu bên kia của dãy ghế dài nhìn xuống đường, một anh bạn cũng đang ngồi đọc sách. Thật lạ, cậu ta có giống tôi không, một kẻ lữ khách, hay đơn giản là cậu có một chiều thứ Sáu không bận bịu và tới góc quán đặng tìm bình tâm bên trang giấy?

Tôi đi qua quán nhỏ này chẳng biết đã bao lần, vậy mà lần này mới quyết định bước vào, ngồi xuống và ngắm trông. Có lẽ, những lần trước, vội vã đuổi sau làm tôi không nhìn tới căn quán lặng lẽ. Khoảng lặng của quán né tránh niềm hối hả trong lòng tôi. Lần này, tôi đủ thừa mứa thời gian và thinh lặng để bắt được giai điệu nhẹ nhàng của những bài nhạc đang vang lên trên loa, rải lặng im vào không gian phố…

Nhìn từ ngoài đường thì ngỡ quán bé, bước vào trong mới biết quán rộng chừng nào và đủ chứa được bao người ra sao. Cột, tường, lan can, bàn, ghế… hết thảy mọi thứ đều bằng gỗ. Những bình hoa khô, những chiếc lu, hũ, bình đất nung đặt khắp các góc phòng, đôi ba bức hoạ vẽ những lọ hoa lơ thơ bông, một chiếc mâm đồng, một cành đào rừng lấm tấm nụ mà trong cảnh tranh tối tranh sáng tôi thật khó lòng nhận biết đó có phải là đào không và những bông nụ kia có thực là nụ hoa thật không bởi vào quãng này của năm thì làm sao một cành đào có thể nở hoa được kia chứ?!

Trên một kệ tủ nơi căn gác tầng hai, bức hình nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đặt trang trọng bên một bình hoa tươi. Những bông dừa cạn màu hồng trắng cắm trong cái bình sứ nâu không hoa văn. Trước ảnh là một cây nến trắng. Những quả thị bé xíu xiu đặt trên chiếc đĩa sứ. Chếch phía trên tường, kề một khung cửa gỗ đóng kín, là một tấm ảnh khác, đen trắng, chụp khuôn mặt người nhạc sĩ trầm tư.

Khi trời ngoài còn tỏ, căn gác tối tăm. Nhưng, nơi ấy cứ sáng dần lên theo đà trôi về phía chạng vạng của ánh chiều. ba chiếc đèn lồng đỏ treo trên rường cột toả rạng. Quán không người, chỉ có tôi và cậu bạn người lạ ngồi ngoài lan can, mỗi người một góc, lặng im. Từng đồ vật trong quán cũng lặng im như gánh trên mình sức nặng của bao nhiêu năm thời gian. Thời gian bằng tuổi đời người nhạc sĩ có tấm hình đặt nơi đây, hay thời gian của toà lầu cao phía đối diện kia, hay thời gian của toàn bộ thành phố cổ kính này?

Dưới vỉa hè trước quán, tôi thấy bà cụ tóc trắng như tôi đã thấy bà chiều qua khi chạy xe ngang. Một buổi chiều xứ Huế trôi qua trên con phố, cụ ngồi im lìm, đáp lại đôi câu chào của vài ba người quen biết. Nhạc trong quán vẫn văng vẳng, khi ẩn khi hiện giữa tiếng những làn xe. Cậu bạn phía đầu bên kia dãy ghế đã ngẩng khỏi trang sách, trầm tư nhìn về phía toà lầu cao cửa đóng then cài. Trên chiếc bàn, một bình nhỏ cắm bông mẫu đơn còn đương đơm nụ. Trên khung trời xanh, những cánh chim tan tác về tổ…

Hôm nay chẳng có gì nhiều để kể, chỉ có buổi chiều trong quán như thế. Đây có lẽ sẽ trở thành nơi dừng chân mới quen thuộc của tôi ở xứ này.

14740cookie-checkNgày 6 – Từ Cà Phê Chiều nhìn Tứ Phương Vô Sự
Từ khóa : Huế nhật ký Huế
Bình luận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *