Tôi thường có cơ may tới Huế vào quãng giữa hè, khi những hồ sen đang đúng kỳ bung nở. Nhưng nếu phải chọn, giữa xứ mộng mơ này, nơi có những bông sen trắng thanh tao và khí chất nhất, tôi sẽ chọn dừng chân cạnh hồ sen trước lăng vua Gia Long. Trong bài viết này, tôi gom lại những tấm hình chụp hoa sen trắng trong hai lần tới thăm Thiên Thọ Lăng – khu lăng mộ của vị vua đầu triều Nguyễn. Một lần vào tháng Sáu năm 2019, một lần là tháng Năm năm 2020.
Đứng nơi bờ nước trước sân chầu, phía sau lưng là Bửu Thành uy nghiêm đóng kín, nơi có hai ngôi mộ đá song táng vua và hoàng hậu, trước mặt là hai trụ biểu in dáng lên mấp mô núi đồi dãy Đại Thiên Thọ, tôi ngắm những bông sen ngời lên dưới nắng. Sen vẫn nở mỗi mùa qua, vẫn ở đây nhìn vết tích thời gian in hằn trên những gờ tường và tượng đá, vẫn lắng nghe những câu chuyện về một thời quá vãng. Nếu sen có thể cất lời thì sen sẽ kể gì về ngôi lăng mộ ở chốn xa xôi khuất nẻo này và về người nằm đây đã hai trăm năm có lẻ?!
Tôi về thành phố cổ
Sau nhiều ngày cách xa
Gặp mùa sen trắng nở
Trong hương hè hôm qua
– Xuân Hoàng –
Đài xanh, cánh trắng, nhị vàng chen
– Tản Đà –
Hỏi ai chìm đắm trong hồ biếc
Rẽ nước tung hoa phỏng kiếp nào?
– Trần Tuấn Khải –
Trắng muốt mùa sen, trắng cổ thành
Ngỡ như mùa hạ Huế chờ anh
Mượn ai tà áo bay màu lụa
Bọc lấy mùa hương ấy để dành
– Chế Lan Viên –